Quyền của non sông ven biển khơi – Quyền của các giang sơn khác – nhiệm vụ xem xét ưng ý đáng – hoạt động chấp pháp bên trên EZZ – Hoạt động bán buôn dầu (bunkering) trên vùng EEZ của tàu thuyền nước ngoài
Vùng độc quyền kinh tế (Exclusive Economic Zone – EEZ) là 1 trong những trong hai vùng biển mới được xác lập theo tại UNCLOS III (bên cạnh Vùng đáy biển cả quốc tế). Trước UNCLOS 1982, bên ngoài của vùng biển là đại dương cả cùng với vùng tiếp giáp lãnh hải là 1 phần của biển khơi cả. Với việc xác lập vùng EEZ biển cả bị xuất kho xa bờ hơn và cho nên vì thế bị thu nhỏ bé đáng kể; ngoài ra vùng tiếp cạnh bên lãnh hải sẽ ck lấn lên vùng EEZ.
Bạn đang xem: Vùng đặc quyền kinh tế
Quy chế pháp lý của vùng EEZ được hình thành từ phát minh của Kenya cùng của các quốc gia Carribean lần lượt vào năm 1971 và 1972. Năm 1971 Kenya đệ trình ý tưởng phát minh về một vùng đặc quyền kinh tế rộng lớn 200 hải lý trực thuộc thẩm quyền của quốc gia ven biển về khía cạnh tài nguyên thiên nhiên, trong khi quyền tự do thoải mái hàng hải vẫn được bảo đảm.<1> Năm 1972, vào Tuyên cha Santo Domigo được thông qua tại Hội nghị đặc biệt của các tổ quốc vùng Carribean về những vấn đề biển lớn đã đề xuất ý tưởng về ‘vùng hải dương di ản’ (patrimonial sea) có quy định tương tự may mắn tưởng của Kenya.<2> Các khuyến cáo này đã nhận được đồng thuận trên UNCLOS III.
Quyền của quốc gia ven biển
Điều 56 UNCLOS quy định tổ quốc ven biển bao gồm quyền hòa bình và quyền tài phán mang tính chất chất độc quyền trên vùng EEZ. Theo đó, tổ quốc ven biển gồm quyền hòa bình trong câu hỏi thăm dò, khai thác, cai quản và bảo đảm tài nguyên thiên nhiên, sinh vật với phi sinh vật, và các chuyển động thăm dò, khai thác kinh tế tài chính khác, như tạo tích điện từ nước, loại chảy với gió. Quyền độc lập không chỉ bao gồm quyền được thẳng thăm dò, khai thác, bảo tồn và quản lý tài nguyên thiên nhiên, mà bao gồm tất cả những quyền cần thiết cho hay liên quan đến các vận động đó.<4> Quyền tài phán của giang sơn ven biển tương quan đến ba lĩnh vực: (i) xây dừng và sử dụng hòn đảo nhân đạo, công trình xây dựng và cấu tạo nhân tạo, (ii) phân tích khoa học tập biển, với (iii) đảm bảo và bảo tồn môi trường thiên nhiên biển. Vào các nghành nghề thuộc quyền chủ quyền và quyền tài phán của tổ quốc ven biển, mọi chuyển động đều cần phải có sự đồng ý của quốc gia ven biển.
Quyền của các tổ quốc khác
Vùng EEZ không thuộc tự do của đất nước ven đại dương và cho nên vì thế các giang sơn khác có rất nhiều quyền rộng rãi hơn so với trong lãnh hải. Vào lãnh hải, các non sông khác chỉ tất cả quyền qua lại vô sợ hãi (bên cạnh quyền miễn trừ giành riêng cho tàu chiến). Trong vùng EEZ, các non sông khác có những quyền tự do thoải mái về hàng hải, mặt hàng không và lắp đặt cáp với ống ngầm.<5> trong 6 tự do thoải mái biển cả cơ bản, vào vùng EEZ các giang sơn khác được hưởng tía tự do.
Ngoài ra Điều 58(2) quy định những Điều 88 mang lại 115 của Công ước cũng vận dụng cho các giang sơn khác trên vùng EEZ của non sông ven biển, bao hàm các giải pháp về thẩm quyền so với tàu thuyền của giang sơn mà tàu sở hữu cờ, quyền miễn trừ so với tàu chiến, quyền thăm tàu (right of visit), quyền truy đuổi nóng (right of hot pursuit), những quy định liên quan đến phòng cướp biển lớn và các chuyển động bị cấm.
Nghĩa vụ cẩn thận thích đáng
Do tính chất của vùng EEZ là một trong những lãnh thổ lếu láo hợp, cân bằng giữa quyền của giang sơn ven biển lớn và các nước nhà khác nên toàn bộ các giang sơn khi xúc tiến quyền của chính bản thân mình trên vùng biển này có nghĩa vụ phải xem xét say đắm đáng cho quyền và nhiệm vụ của nhau.<6> nghĩa vụ xem xét ưng ý đáng này (duty of due regard) nhằm bảo vệ các nước nhà không lân quyền hoặc triển khai quyền của mình theo phương thức gây thiệt hại, ảnh hưởng đến câu hỏi hưởng quyền của các quốc gia khác.
Phân phân chia thẩm quyền so với các hoạt động chưa được pháp luật trong Công ước
Điều 59 dự trù một hình thức để xử lý các xung đột hoàn toàn có thể xảy ra khi trong tương lai các non sông sẽ bao gồm các chuyển động sử dụng vùng EEZ new mà chưa được quy định vào Công ước, góp các tổ quốc phân phân tách thẩm quyền đối với những chuyển động mới này. Điều 59 quy định:
“Trong trường hòa hợp Công ước này sẽ không phân phân tách quyền hay quyền tài phán cho giang sơn ven hải dương hay đất nước khác vào vùng độc quyền kinh tế, và có xung tự dưng phát sinh giữa công dụng của quốc gia ven đại dương và ngẫu nhiên quốc gia không giống nào, xung đột nhiên này đề nghị được giải quyết và xử lý trên cơ sở công bình (equity) và phù hợp với tất cả các thực trạng hữu quan, xem xét mang lại tầm đặc biệt tương ứng của các tiện ích liên quan đối với các quốc gia tương tự như đối cùng với toàn thể xã hội quốc tế.”
Việc xác định đất nước nào gồm thẩm quyền đối với một chuyển động mới bên trên vùng EEZ đòi hỏi xác định công dụng của các bên và kế tiếp tiến hành review tất cả các yếu tố liên quan trên các đại lý công bằng. Điều 59 nhắc nhở rằng các thẩm quyền đối với các vận động mới sẽ được giải quyết và xử lý trên cơ sở từng vụ câu hỏi cụ thể.<7>
Hoạt hễ thực thi quy định chống lại những vi phạm quyền tự do và quyền tài phán trên EEZ
Điều 73 quy định tổ quốc ven biển rất có thể thực thi những biện pháp cần thiết để bảo đảm việc vâng lệnh các nguyên tắc và pháp luật của bản thân trên vùng EEZ, cùng với điều kiện các quy định và lao lý đó phải tương xứng với Công mong và điều chỉnh việc xúc tiến quyền hòa bình trong thăm dò, khai thác, bảo tồn và thống trị tài nguyên sinh vật.<8> những biện pháp gồm thể bao gồm lên tàu, lục soát, bắt giữ cùng tố tụng tư pháp.<9> Riêng so với các phạm luật về đánh bắt cá quốc gia ven biển khơi không được áp dụng án vạc tù, giỏi tử hình nếu không có thỏa thuận với non sông liên quan.<10> lúc bắt giữ, tạm giữ lại hay trừng phân phát tàu thuyền nước ngoài giang sơn ven biển cả phải thông tin nhân chóng đến quốc gia mà tàu mang cờ, đồng thời buộc phải thả tàu cùng thủy thủ nếu như họ nộp một khoản bản đảm hòa hợp lý.<11>
Điều 73 này chỉ áp dụng so với việc thực thi quy định liên quan mang lại tài nguyên sinh vật, Công ước không có quy định riêng áp dụng so với vi phạm quyền tự do liên quan đến tài nguyên phi sinh vật. Công cầu còn một hiện tượng khác sinh sống Điều 230 tiêu giảm thẩm quyền thực thi điều khoản của đất nước ven biển tương quan đến hành động vi phạm liên quan đến độc hại môi trường biển. Điều 230 chỉ có thể chấp nhận được áp dụng tốt nhất hình phạt tiền chi hành vi vi phạm thuộc các loại này, trừ trường hợp hành vi vi phạm là nắm ý và nghiêm trọng xẩy ra trong vùng biển (khoản 2, Điều 230).(*) mặc dù cũng cần xem xét rằng vào vụ Virginia G Tòa ITLOS đã xác định quyền tự do của giang sơn ven biên bao hàm cả quyền áp dụng các biện pháp thực thi điều khoản cần thiết.<12>
Hoạt động buôn bán dầu trên vùng EEZ của tàu thuyền quốc tế
Hoạt động buôn bán dầu trên biển khơi (bunkering) trong vùng EEZ là chuyển động hỗ trợ đem lại nhiều tác dụng cho những tàu thuyền vận động trên vùng EEZ, nhất là tàu đánh bắt cá cá. Các tàu đánh bắt cá sẽ chưa hẳn quay vào bờ nhằm tiếp nhiên liệu mà hoàn toàn có thể mua xăng ngay trên biển khơi để liên tục đánh bắt cá. Hoạt động này làm giảm ngân sách cho tàu thuyền, kéo theo đó là làm tăng doanh số cho ngư dân. Cần chú ý rằng chuyển động mua phân phối dầu bên trên vùng EEZ có hai vẻ ngoài chính, một là buôn bán dầu đến ngư dân phục vụ đánh bắt cá với hai là mua sắm dầu vì mục tiêu khác như buôn lậu. Trong khi Công ước không trao quyền cho giang sơn ven biển được áp dụng quy định về hải quan để cách xử lý hành vi bán buôn dầu để buôn lậu vào đất liền, việc bán buôn dầu cho ngư dân mà không được sự gật đầu đồng ý của nước nhà ven biển khơi được coi là vi phạm quyền độc lập của quốc gia ven biển.
Tòa án phương tiện Biển thế giới (ITLOS) đã từng thụ lý giải quyết hai vụ việc liên quan đến hoạt động bán buôn dầu trên vùng EEZ. Vụ đầu tiên là Vụ Saiga No. 2 thân Saint Vincent & the Grenadines cùng Guinea.<13> vào vụ này, Saint Vicent và the Grenadines khiếu nại Guinea khi Guinea bắt giữ lại tàu dầu của nước này sẽ có vận động bán dầu mang đến tàu cá bên trên vùng EEZ của Guinea mà không xin phép Guinea. Guinea viện dẫn phương tiện của nước này cấm nhập khẩu phạm pháp dầu trong khu vực hải quan lại (custom radius) của nước này cùng hoạt động mua sắm dầu không phải là xúc tiến tự vì chưng hàng hải nhưng mà đang triển khai một chuyển động thương mại.<14> bờ cõi hải quan lại của Guinea bao gồm cả vùng độc quyền kinh tế và không ngừng mở rộng đến 250 km tính từ khu đất liền.<15> lợi ích lớn nhất mà Guinea mong mỏi có trong vụ kiện tụng này là nhằm mục đích tránh “thiệt sợ hãi tài chính đáng kể cho 1 nước đang cải tiến và phát triển như Guinea do hoạt động bán buôn dầu bất hợp pháp trên biển trong vùng đặc quyền kinh tế của nước này.”<16> trong những khi đó, Saint Vincent & the Grenadines nhận định rằng việc vận dụng luật hải quan trên vùng đặc quyền kinh tế là trái với khí cụ của Công ước, cụ thể là Điều 56.
Xem thêm: Mã trường học viện chính sách và phát triển tuyển sinh đại học 2024
<17> Ở đây bao gồm hai thắc mắc quan trọng mà lại Tòa nên trả lời:(1) liệu bài toán Guinea vận dụng luật hải quan ở vùng EEZ để bắt giữ tàu của Saint Vincent and the Grenadines có tương xứng với Công cầu hay không? và
(2) liệu hoạt động buôn bán dầu trên biển khơi của tàu quốc tế thuộc về quyền của tổ quốc ven đại dương hay của các tổ quốc khác?
Trong phán quyết năm 1999 của mình, Tòa trả lời câu hỏi thứ tốt nhất nhưng phủ nhận trả lời thắc mắc thứ hai. Tòa cho rằng Công mong không có thể chấp nhận được quốc gia ven bờ biển được áp dụng luật hải quan bên phía ngoài phạm vi vùng tiếp sát lãnh hải, có nghĩa là chỉ phần biển khơi trong phạm buổi tối đa 24 hải lý tính từ con đường cơ sở.<18> thắc mắc thứ nhì Tòa thấy không cần vấn đáp (mặc dù hai nước tất cả đưa ra lập luận) bởi không quan trọng để giải quyết tranh chấp thân hai nước vào vụ bài toán này.<19> mặc dù nhiên, Tòa cũng ghi nhận rằng hoạt động bunkering ko được quy định cụ thể trong Công ước, vì vậy thẩm quyền đối với vận động này không thản nhiên thuộc về đất nước ven biển cả hay nước nhà khác.<20>
Từ hai vụ việc trên hoàn toàn có thể thấy Tòa ITLOS cho rằng giang sơn ven biển cả không thể áp dụng luật hải quan để xử lý những vi phạm liên quan đến mua sắm dầu trên biển nếu hoạt động đó nằm bên cạnh phạm vi vùng tiếp liền kề lãnh hải, và chỉ còn hoạt động sắm sửa dầu mang lại tàu thuyền vận động đánh bắt cá new thuộc quyền hòa bình của giang sơn ven biển. Tóm lại của Tòa hoàn toàn có thể gợi ý rằng hoạt động sắm sửa dầu trên vùng EEZ có thể được xem như là không vi phạm luật quyền công ty quyền, quyền tài phán của giang sơn ven đại dương nếu tàu thuyền sở hữu dầu không tương quan đến vận động đánh bắt cá, ví dụ như tàu vận tải, tàu du lịch.
Thực tiễn cách đây không lâu của Việt Nam<24> cho thấy thêm các cơ quan tính năng (như công an biển) thường bắt giữ lại tàu thuyền nước ngoài sắm sửa dầu bên trên vùng EEZ của Việt Nam. Đa số trường hợp liên quan đến tàu dầu của Thái Lan. Vận động bunkering này bao hàm cả cung cấp dầu mang lại tàu đánh cá và cung cấp dầu cho những tàu khác nhằm buôn lậu vào đát tức khắc Việt Nam. Có vẻ như thường thì cơ quan công dụng Việt Nam cách xử lý theo điều khoản về hải quan, rõ ràng là giải pháp về phòng buôn lậu, bất kể chuyển động đó sống trong hay xung quanh vùng tiếp tiếp giáp lãnh hải. Nếu như đúng như vậy thì cơ quan công dụng Việt Nam có thể đang tiến hành không tương xứng với lao lý của Công ước.
Trần H.D. Minh
1. Nội thủy (Internal Waters)
2. Lãnh hải (Territorial Sea)
3. Vùng tiếp sát lãnh hải (Contiguous Zone)
4. Thềm lục địa (Continental Shelf)
5. Biển cả (High Seas)
6. Vùng đáy biển quốc tế (Vùng – the Area/International Seabed).
—————————————————————————-
<1> Tanaka Yoshifumi, The International Law of the Sea (CUP 2012) 124. <2> Như trên, tr. 124 – 125; xem Tuyên bố Santo Domigo năm 1972. <3> Như trên, tr. 125.
<4> Tòa ITLOS, Vụ Virginia G (Panama v. Guinea-Bissau), phán quyết ngày 14 tháng 4 năm 2014, đoạn 211.
<5> UNCLOS, Điều 58(1). <6> UNCLOS, Điều 56(2) và Điều 58(3).
<7> Tanaka Yoshifumi, 2012, tr. 132, trích lại ý trong Robin Churchil & Vaughan Lowe, The Law of the Sea (Manchester University Press 1999) 176.
<8> UNCLOS, Điều 73(1). <9> Như trên. <10> Như trên, Điều 73(3). <11> Như trên, Điều 73(2) với (4). <12> Vụ Virginia G <2014> (Phán quyết) ITLOS, đoạn 211.
<13> Vụ Saiga No. 2 (Saint Vincent và the Grenadines v. Guinea) <1999> (Phán quyết) ITLOS. <14> Như trên, đoạn 116, 124. <15> Như trên. <16> Như trên, đoạn 130. <17> Như trên, đoạn 119, 123. <18> Như trên, đoạn 127. <19> Như trên, đoạn 137 – 138. <20> Như trên.
<21> Vụ Virginia G <2014> (Phán quyết) ITLOS. <22> Như trên, đoạn 217. <23> Như trên, đoạn 223.
<24> coi Tran Huu Duy Minh, Recent practice on enforcement of Vietnam’s Customs Law in its EEZ, Asia-Pacific Journal of Ocean Law and Policy, Vol. 1, Issue 2, p. 254 – 255.
Theo Công ước lý lẽ Biển 1982 thì một non sông ven biển sẽ sở hữu 5 vùng đại dương là: nội thủy, lãnh hải, vùng tiếp giáp lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế cùng thềm lục địa. Vậy vùng đặc quyền kinh tế là gì? chế độ pháp lý tại vùng đại dương này ra sao?
Mục lục bài viết
1. Vùng đặc quyền kinh tế là gì?
Theo Điều 15 cách thức Biển nước ta 2012, vùng đặc quyền kinh tế là vùng biển nối liền và nằm ko kể lãnh hải Việt Nam, hợp với lãnh hải thành một vùng biển có chiều rộng 200 hải lý tính từ con đường cơ sở.
Vùng đặc quyền kinh tế không hẳn là lãnh hải do nó nằm ngoại trừ vùng lãnh hải cùng cũng chưa phải là một phần của biển cả cả, vì địa thế căn cứ theo Điều 86 Công ước dụng cụ biển 1982 thì biển khơi cả nằm ngoài số lượng giới hạn của vùng này.
Vùng đặc quyền kinh tế là gì? cơ chế pháp lý của vùng độc quyền kinh tế (Ảnh minh họa)
2. Cơ chế pháp lý của vùng độc quyền kinh tế
Căn cứ Điều 16 nguyên lý Biển vn 2012, vào vùng độc quyền kinh tế, cơ chế pháp lý được triển khai như sau:
- bên nước nước ta được triển khai các quyền sau đây:
+ Quyền độc lập về bài toán thăm dò, khai thác, cai quản và bảo tồn tài nguyên ở trong vùng nước trên đáy biển, đáy biển cả và lòng đất dưới mặt đáy biển; về các chuyển động khác nhằm mục đích thăm dò, khai thác vùng này vì mục đích kinh tế;
+ Quyền tài phán non sông về lắp đặt và sử dụng hòn đảo nhân tạo, vật dụng và dự án công trình trên biển; nghiên cứu và phân tích khoa học biển, bảo đảm và gìn giữ môi trường xung quanh biển;
+ những quyền và nhiệm vụ khác cân xứng với quy định quốc tế.
- cơ chế pháp lý so với các giang sơn khác vào vùng độc quyền kinh tế:
+ công ty nước tôn kính quyền tự do hàng hải, mặt hàng không; quyền để dây cáp, ống dẫn ngầm và hoạt động sử dụng biển khơi hợp pháp của các quốc gia khác vào vùng độc quyền kinh tế của việt nam theo phương pháp của công cụ Biển nước ta 2012 cùng điều ước nước ngoài mà nước cộng hòa làng mạc hội chủ nghĩa việt nam là thành viên, không làm phương hại mang lại quyền nhà quyền, quyền tài phán đất nước và lợi ích quốc gia trên biển khơi của Việt Nam.
+ Việc lắp đặt dây cáp với ống dẫn ngầm phải tất cả sự thuận tình bằng văn bản của phòng ban nhà nước gồm thẩm quyền của Việt Nam.
+ Tổ chức, cá nhân nước ngoại trừ được tham gia thăm dò, sử dụng, khai quật tài nguyên, nghiên cứu và phân tích khoa học, gắn đặt những thiết bị và dự án công trình trong vùng đặc quyền kinh tế của việt nam trên cơ sở các điều ước nước ngoài mà nước cộng hòa làng mạc hội chủ nghĩa nước ta là thành viên, thích hợp đồng được cam kết kết theo pháp luật của điều khoản Việt nam giới hoặc được phép của cơ quan chỉ đạo của chính phủ Việt Nam, cân xứng với điều khoản quốc tế bao gồm liên quan.
Các quyền có liên quan đến đáy biển lớn và lòng đất mặt dưới biển được tiến hành theo quy định đối với thềm châu lục và chế độ pháp lý của thềm châu lục (Điều 17, 18 hình thức Biển việt nam 2012).